Điều 19 Bộ luật hình sự 2015 quy định về Không tố giác tội phạm như sau:
"1. Người nào biết rõ tội phạm đang được chuẩn bị, đang được thực hiện hoặc đã được thực hiện mà không tố giác, thì phải chịu trách nhiệm hình sự về tội không tố giác tội phạm trong những trường hợp quy định tại Điều 389 của Bộ luật này.
2. Người không tố giác là ông, bà, cha, mẹ, con, cháu, anh chị em ruột, vợ hoặc chồng của người phạm tội không phải chịu trách nhiệm theo quy định tại khoản 1 Điều này, trừ trường hợp không tố giác các tội xâm phạm an ninh quốc gia hoặc tội đặc biệt nghiêm trọng khác quy định tại Điều 389 của Bộ luật này.
3. Người bào chữa không phải chịu trách nhiệm hình sự theo quy định tại khoản 1 Điều này trong trường hợp không tố giác tội phạm do chính người mà mình bào chữa đã thực hiện hoặc đã tham gia thực hiện mà người bào chữa biết được khi thực hiện nhiệm vụ bào chữa, trừ trường hợp không tố giác các tội xâm phạm an ninh quốc gia hoặc tội phạm đặc biệt nghiêm trọng khác quy định tại Điều 389 của Bộ luật này.”
Không tố giác tội phạm là biết rõ tội phạm đang được chuẩn bị, đang được thực hiện hoặc đã được thực hiện mà không tố giác. Biết rõ tội phạm là phải biết hành vi của người khác là hành vi phạm tội, bản thân người không tố giác cũng nhận thức được hành vi đó là hành vi cấu thành tội phạm mà không tố giác thì mới chịu trách nhiệm hình sự. Nếu biết rõ hành vi nhưng không nhận thức được hành vi đó là hành vi phạm tội thì việc không tố giác không phải là phạm tội. Do đó, chỉ khi nào người có hành vi không tố giác biết rõ hành vi của người khác là hành vi phạm tội thì họ mới phải chịu trách nhiệm hình sự, nếu họ không nhận thức không rõ ràng.
Nếu người không tố giác là ông, bà, cha, me, con, cháu, anh chị em ruột, vợ hoặc chồng của người phạm tội không phải chịu trách nhiệm hình sự theo quy định tại khoản 2 Điều 19 Bộ luật hình sự. Đây là quy định ghi nhận tình cảm sâu nặng trong quan hệ huyết thống của gia đình, phản ánh đúng tâm trạng của những người thân thích trong một gia đình. Tuy nhiên, Bộ luật hình sự cũng chỉ loại trừ trách nhiệm hình sự đối với những trường hợp tội phạm thông thường, còn nếu xâm phạm an ninh quốc gia hoặc tội phạm đặc biệt nghiêm trọng, thì vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự về hành vi không tố giác tội phạm.